Tam Nương có thể nghĩ đến việc đó thì đương nhiên y cũng vậy. Con trai của Phùng Niên không phải con ruột của hắn, sau này cũng không hề có con cái, trước đó cưới vợ cũng là vì thương hại. Điều này có phải nói lên rằng, thật ra Phùng Niên không hề thay lòng đổi dạ?
Nghĩ đến việc người kia thật sự không có thay lòng đổi dạ, nhưng bởi vì hiểu lầm mà về sau lại bị cha mẹ mình hại chết, Bạch Quả liền cảm giác trái tim đau như bị kim đâm. Rõ ràng vừa mới quyết định sẽ không suy nghĩ đến người kia nữa, muốn phân rõ giới hạn với hắn, thế mà bây giờ...
“Vậy tại sao, lão già kia nói hắn cùng người khác có duyên định tam sinh?” Bạch Quả hỏi. Việc này y không thể nào bỏ qua được.
“Đời trước hắn sống chính trực như vậy, mà còn trẻ tuổi đã bị người đầu độc chết, đến việc sống thọ và chết tại nhà cũng không được, vậy thì phúc khí đâu ra mà con cháu đầy đàn, còn có duyên định tam sinh với người ta?” Phó Yểu nói.,
“Ý của cô là……” Bạch Quả hiểu ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Kẻ lừa đảo chết tiệt!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây