“….. Cô có thể giúp chúng cháu nhìn một chút được không, một người may mắn cực độ như cậu ấy thì không thể nào vô duyên vô cớ mà bị như vậy được.”
Cô Thẩm mời Phó Yểu ngồi xuống, bà rót trà ra mời hai người bọn họ rồi nói: “Vận khí đúng là không có khả năng vô duyên vô cớ mà biến mất. Người bình thường nếu làm chuyện gì thì thiệt hại chính là số phận của người đó. Nhưng mà Phó tiểu thư cũng không phải là rơi vào trong trường hợp như vậy mà mất đi may mắn.”
Phó Yểu cũng không uống trà, chỉ là nghe thấy cô Thẩm nói như vậy thì cất giọng lên nói: “Thế cô nói xem sao tôi lại bị mất đi vận khí tốt vậy?”
“Cái này là chính cô đưa ra cho người khác.”
Phó Yểu nghe thấy vậy thì cười nói: “Tôi cũng không phải là con người quá mức hào phóng đến nỗi mà cái gì cũng sẽ đưa hết ra bên ngoài như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây