Nhóm tinh quái không nghĩ tới tia sét đó lại có uy lực to lớn như vậy, nên lúc này trong lòng vô cùng lo sợ, bọn chúng thấy trận đã bày xong nên đã bắt đầu rút lui.
Trước đó bọn họ muốn phá trận để tiến vào vòng linh mạch, nhưng lúc này trận đã bày xong, linh mạch biến mất, mà linh mạch là thứ hư vô mờ mịt có thể tìm được nó nữa hay không thì còn tùy duyên.
Lần này linh mạch đã tiêu tán, bay loạn xạ, nói ngắn lại thì cơ duyên đã hết, có cưỡng cầu thêm nữa thì hơn một nữa là bỏ công vô ích mà thôi.
“Được rồi, đi thôi.” Không còn chỗ tốt nào nữa nên đại đa số tinh quái đều chậm rãi rời đi, còn một nhóm nhỏ vẫn ở lại chờ xem có còn cơ duyên nào nữa không.
Khi tinh quái rút lui thì Từ Khanh cũng chỉ có thể không cam lòng mà rời đi theo bọn chúng. Nhưng mà nàng vừa chuyển động thì lại phát hiện bản thân bị một cành liễu ở đâu cuốn lấy người nàng, ngay sau đó nàng liền bị ném tới trước mặt Chung Ly.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây