“Đa tạ công tử Chung Ly đã khen.” Triệu Hưng Thái cười cười nhìn về phía Phó Yểu rồi nói: “Thế còn quan chủ thì sao, ngài có cái gì muốn nói không?”
Phó Yểu từ đầu đến cuối đều lưu luyến không rời chén rượu trên tay mình, lúc này mới nói: “Cẩu phú quý, chớ đừng quên.”
Một câu này đã khiến cho tất cả mọi người ở đây đều bị chọc cười.
Không có ai đề cập tới chuyện Triệu Hưng Thái sẽ phải xuất sư xuống núi, mà chính mình Triệu Hưng Thái cũng coi như không có việc này, hắn cùng với mọi người nâng chén mà uống, không khí cực kì hài hòa.
Bữa cơm tất niên lần này, ăn đến gần cuối thì lại có gia đình của Phương Nhị nên cả nhà bọn họ đều bị giữ lại ăn cùng với mọi người ở đạo quan, và thế là yến tiệc lại lần nữa được tiếp tục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây