Nghĩ tới nghĩ lui, nàng suy nghĩ thật lâu nếu nàng có thể đem Nam Chiếu nắm giữ ở trong tay nàng, thì đây có lẽ là con đường ra duy nhất của nàng.
“Trai cò tranh nhau, ngư ông đăc lợi à?” Phó Yểu thổi đi lớp bụi còn sót lại trên thanh kiếm, sau đó lại lần nữa lấy ống tay áo chà lau một chút rồi chậm rãi nói: “Ngươi muốn nắm lấy Nam Chiếu, không phải là chuyện không thể. Chỉ là hai thanh kiếm cũng không đủ để ta giúp ngươi đạt được nhiêu đó lợi, nhưng mà ta có thể cho ngươi một cái bang chủ nho nhỏ, còn lại làm như thế nào thì chỉ có thể dựa vào chính ngươi mà thôi.”
“Hai thanh kiếm sao?” Ninh Khang sửng sốt nói: “Lần này quan chủ ngươi tới đây chẳng lẽ không phải vì để bảo hộ ta một mạng sao?”
Nàng vẫn luôn cho rằng chính mình có thể thuận lợi lâm bồn như vậy, là do Phó Yểu đã ra tay tương trợ, bằng không thì cũng không thể trùng hợp tới mức độ Phó Yểu lại xuất hiện ngay thời điểm mấu chốt như vậy.
“Đúng là ta vì chuyện này mà đến, nhưng mà kiếp số của ngươi không phải từ chuyện lâm bồn, mà là thời điểm ba tháng Trấn An vương gia đột ngột phát bệnh qua đời.” Phó Yểu bình tĩnh nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây