Đi xuống lầu, nàng gặp được Quy Công. Quy Công nghĩ nghĩ một chút vẫn quyết định nói: “Nếu không hay là ngươi đi cùng với Tiểu Uyển đi.”
“Đi cái đầu ngươi đấy.” Tú bà nghe được liền nhấc chân đạp cho hắn một cái rồi mới nói: “Cái Tiểu Nguyệt Lâu này mỗi năm có thể kiếm cho ta bao nhiêu bạc? Còn cái tửu lầu của Giang Tiểu Uyển mỗi năm có thể kiếm cho nàng ta bao nhiêu bạc chứ? Ta đây ăn nhiều đã quen với cái cây hái ra tiền này rồi, đi theo nàng xin cơm là mơ đi mới có chuyện đó xảy ra. Hừng đông ngày mai để cho nàng với nam nhân của nàng lăn khỏi đây đi.”
Quy công bị nàng đá cho một đá cũng chỉ biết bưng bầu rượu rời đi.
Nhưng mà Giang chưởng quầy cũng không chờ đến ngày hôm sau mới đi. Vào khoảng chiều hai người bọn họ nghỉ ngơi đủ rồi cũng đứng lên nói lời chào từ biệt.
“Như thế nào lại đi sớm như vậy?” Quy Công lên tiếng giữ bọn họ lại, hắn nói thêm: “Các ngươi ở thêm vài ngày nữa đi, lần sau muốn gặp còn không biết là khi nào nữa.” Nói không chừng đời này có khi còn không gặp lại được nữa. Mạng của bọn họ không đáng giá bao nhiêu tiền cả, khi nào chết cũng là chuyện khó nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây