Ta Có Một Toà Đạo Quan

Chương 48:

Chương Trước Chương Tiếp

Tuy Phó Thị Lang đã trải qua không ít sóng gió, nhưng nhìn đến Tam Nương trước mắt mình, vẫn làm ông nhịn không được cả người phát run lên.

“Do Ngũ Nương làm đúng không?” Câu này tuy là hỏi chuyện, nhưng giọng điệu cơ bản đã khẳng định.

Trên ghế, khóe mắt của “Phó Tam Nương” chậm rãi chảy xuống một hàng nước mắt.

Nhìn thấy hàng nước mắt kia, mũi Phó Thị Lang cũng đau xót, ông hít một hơi thật sâu, dùng áo choàng đen bọc nàng lại một lần nữa, lại tự mình đội mũ có rèm vào cho nàng, bế nàng lên rồi gọi Kỳ Phương tiến vào: “Đi chuẩn bị xe!”

Vào lúc này ở phủ Định Quốc Công giờ lành đã điểm, tân nương sắp rời phòng. Dựa theo quy định, khi nhà gái xuất giá, sẽ có hai vị thúc bá huynh đệ trong tộc đưa đi, mà người đưa thân có địa vị càng cao thì cô dâu mới cũng càng có mặt mũi.

Phó Ngũ Nương là đích nữ của thế tử Định Quốc Công, người đưa nàng đi cũng đã được quyết định tốt là nhị thúc cùng tứ thúc của Phó gia. Hai vị này, người trước lớn tuổi, người sau quyền cao, nếu được bọn họ đưa đi thì nàng ta sẽ có mười phần mặt mũi.

Nhưng lúc này, bọn họ lại phát hiện vẫn luôn không nhìn thấy bóng dáng của Phó Tứ đâu cả, dù đã phái hạ nhân đi tìm cũng không tìm được

“Lão tứ đi đâu rồi?” Phó thế tử hỏi hạ nhân, hiện tại xe ngựa và kiệu chuẩn bị phải xuất phát rồi, người đưa dâu lại không ở đây, đương nhiên trong lòng ông ta không vui tí nào.

“Tìm khắp nơi cũng không thấy người đâu cả, hẳn là có chuyện quan trọng.” Phó nhị gia đứng ra làm người hòa giải mà nói, “Thời gian đã không kịp nữa rồi, để tam đệ hoặc Tứ Lang đi đưa cũng giống nhau thôi.”

Bây giờ đã tới thời gian định trước rồi nên cũng chỉ có thể làm như vậy. Định Quốc Công trầm giọng nói: “Vậy con và lão tam cùng nhau đi đi.”

Việc này được giải quyết xong, ở bên kia kiệu hoa rất nhanh đã được đưa ra đến cửa. Âm thanh diễn tấu sáo và trống náo nhiệt dần dần đi xa, phủ Định Quốc Công dần dần an tĩnh lại.

Đây là ngày gả cháu gái mà không biết cái tên kia chạy đi chỗ nào rồi!

Phó thế tử thở dài, oán giận nói với thê tử: “Tên lão tứ này cũng thật là, thời điểm quan trọng lại không thấy người đâu. Ta chỉ có một đứa con gái này, bảo hắn đi đưa dâu là muốn cho Ngũ Nương thêm mặt mũi, để về sau nhà họ Kỳ không dám khi dễ Ngũ Nương của chúng ta.”

Thế tử phu nhân ở bên cạnh lau lau khóe mắt nói: “Ngươi dám nói chỉ có một đứa con gái à, nhưng ta lại có hai đứa đấy. Nếu như Tam Nương vẫn còn sống……”

“Đừng có nói đến cái đứa con gái bất hiếu kia nữa,” Phó thế tử quát lớn nói: “Mặt mũi của Phủ Định Quốc Công chúng ta đều bị nó ném đi hết rồi. Cho dù sau đó nó có muốn trở về, ta cũng không thèm nhận lại nó.”

Bị ông ta mắng như vậy, thế tử phu nhân không nói gì, chỉ là nước mắt chảy ra ngày càng nhiều.

Đêm dần buông xuống, sắc trời một màu đen khịt, Phó Thị Lang vẫn luôn không tìm thấy cuối cùng cũng trở về phủ Quốc công. Ông vừa hồi phủ đã vội vàng đến chính viện tìm đại ca.

Sau khi Phó thế tử nhận được thông báo, trong lòng có chút tức giận, cho nên viện cớ thân thể không thoải mái, từ chối gặp ông.

Nhưng Phó Thị Lang đã trực tiếp tiến vào rồi.

Vừa thấy nhìn thấy ông, Phó thế tử đã hừ lạnh một tiếng, ông nói với giọng gắt gỏng: “Ngươi thật đúng là người bận rộn, vội đến mức quên cả chuyện phải đưa dâu cho đứa cháu gái mình đi xuất giá cơ đấy.”

“Đại ca.” Phó Thị Lang không thèm để ý việc ông ta đang tức giận, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Đệ tìm được Tam Nương rồi.”

Phó thế tử có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh lại tức giận nói: “Đứa con gái Tam Nương kia đã chết, ngươi mau đuổi nàng khuất mắt ta đi.”

Phó Thị Lang nghe thấy lời này, lại nghĩ đến chuyện Tam Nương đã gặp phải, trong lòng không khỏi nổi lên cảm giác đau tới không thở nổi. Lúc này thế tử phu nhân từ bên trong phòng chạy vọt ra, vội vàng hỏi: “Ta nghe các ngươi đang nói đến Tam Nương, Tam Nương làm sao vậy? Tứ thúc ngươi tìm được nó rồi?”

Sau hơn nửa năm, cuối cùng bây giờ bà cũng nghe được tin tức của con gái mình, nên không tránh được vô cùng sốt ruột, muốn biết nàng hiện tại như thế nào rồi.

“Nó sống hay chết cũng chả có liên quan gì đến chúng ta, chuyện của nó ta cũng chẳng muốn biết.” Phó thế tử lại không muốn biết về chuyện của cô con gái kia, ông ta cho người đem thê tử đưa về phòng, còn uy hiếp nói: “Bà đừng hòng đòi đi gặp nó, nếu bà dám đi ta lập tức bỏ bà.”

“Đó là con gái của ta, ngươi rốt cuộc có còn lương tâm hay không!” Thế tử phu nhân sao có thể chịu được, giãy giụa không muốn nghe theo lời ông ta.

Phó Thị Lang nhìn bọn họ như vậy, đột nhiên cảm thấy Tam Nương phải lưu lạc thành tình cảnh bây giờ, mỗi người bọn họ ở đây đều có trách nhiệm.

“Đại ca, đại tẩu. Chúng ta cùng đi gặp Tam Nương đi.” Không đợi bọn họ đáp lại, ông lại tiếp tục bồi thêm một câu: “Đi gặp mặt nàng lần cuối cùng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)