“Luôn có người muốn được cung phụng ta không được sao?” Tú bà chống nạnh nói.
“Được, được. Dù sao hiện tại tỷ tỷ vẫn còn một chút tươi sáng, nhưng tầm mười năm hay hai mươi năm nữa thì chén cơm này của ngươi đúng là không ăn được nữa.”
Đối diện với vấn đề này, tú bà nghe xong thì ngẩn người, sau đó liền cười lạnh nói: “Ngươi đừng nói là ngươi muốn ta theo ngươi rồi về sau sẽ ăn cơm của ngươi. Ngươi muốn mơ cũng đừng hòng mà mơ.”
Nói xong nàng cũng không muốn cãi cọ gì thêm, lắc mông quay trở vào bên trong.
Quy Công nhìn về phía Giang chưởng quầy cười làm lành với nàng: “Ngươi cũng biết tính cách của nàng từ trước tới này đều như vậy mà......”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây