“Cái này không cần đâu.” Phương trượng cất giọng từ chối, hắn giải thích: “Tu hành không phải là chuyện dễ, đời này của ta sống đủ lâu rồi. Thời điểm hấp hối còn có thể gặp được loại chuyện ly kỳ như thế này cũng đã không còn gì hối tiếc nữa.”
“ Ân công ngài vẫn luôn lương thiện như vậy.” Thược dược có hơi cảm động nói. Người bình thường vì để bản thân có thể tồn tại, đều hận không thể nào bắt hết đám linh vật bọn họ, nhưng tính tình của ân công như vậy càng khiến nó muốn báo đáp phần ân tình này.
“Phương trượng ngươi nếu muốn tốt cho nó thì cứ nhận lấy đi.” Phó Yểu ở bên cạnh lúc này mới mở miệng nói: “Ngươi hiện tại không cần đến, chờ khi ngươi chuyển thế đầu thai, nói không chừng nó còn phải đuổi theo ngươi để mà báo ân. Duyên trần chưa giải xong đồng nghĩa với việc chuyện trần thế vẫn còn vấn vương, sau này tu hành sẽ thành điều trở ngại cho nó.”
“Đúng vậy đấy thưa ân công.” Thược dược gật đầu nói theo, nó cũng bởi vì suy nghĩ đến vấn đề này cho nên mới lựa chọn đến Thiếu Lâm Tự.
“Thỉnh ân công thỏa cái tâm nguyện này của ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây