“Đúng là có chút không hiểu được.” Phó Yểu nhìn Hoàng Lương hỏi: “Nàng vì cái gì mà xúi giục ngươi chứ?”
“Nàng khẳng định là muốn nhìn thấy ta xấu mặt. Nàng ta là cái gì chứ, cũng chỉ dựa vào lòng thương xót của nam nhân mà thôi, còn ta là thần minh. Bản thân có thể đem thần minh giẫm đạp dưới chân mình là cảm giác thoải mái như thế nào chứ.” Hoàng Lương uất hận mà nói.
Đối với suy đoán này của Hoàng Lương, Phó Yểu cũng không nói gì mà chỉ cười cười nói: “Thế sau đó thì sao?”
“Sau đó thì ta cũng không rõ cho lắm, nhưng mà chuyện ở Nam Hải ta không rõ cho lắm, chỉ là ta có biết bên cạnh Từ Khanh xuất hiện một nam nhân. Nam nhân kia không phải tinh quái, trên người có tiên duyên. Nhưng mà không biết vì cái gì, Từ Khanh lại tình nguyện đi làm tiểu thiếp của Lê Du mà không ở cùng với nam nhân đó. Nàng là cái loại người không có lợi sẽ không dậy sớm, cho nên khẳng định trong đó có vấn đề. Nói tóm lại nàng ta cũng nhìn trúng đại nhân Chung Ly, mà ngươi tất nhiên cũng vì vậy mà trở thành mục tiêu của nàng ta.”
“Đây là những gì ngươi muốn nói sao? Mấy tin tức này đối với ta mà nói dường như cũng không có bao nhiêu tác dụng cho lắm.” Phó Yểu cất giọng bắt bẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây