“Những năm gần đây, ta vẫn luôn sống trong chuỗi ngày lo lắng hãi hùng, cứ đề phòng có một ngày nào đó có lẽ ngươi sẽ đột nhiên tìm tới cửa cướp hết thảy mọi thứ của ta.” Thiệu phu nhân nhìn Liền Vãn rồi nói tiếp: “Buồn cười là ta vẫn luôn coi thường những tên quan to đó, nhưng thật ra trên thực tế là ta chỉ đang ghen ghét họ mà thôi. Nên khi ta có một ngày đứng cùng vị trí với bọn họ, mới phát giác ra muốn bảo vệ tâm tính của mình thật sự quá khó khăn.”
“Ngươi quen biết A Vãn sao?” Thiệu Nhiên lúc này cũng đã hiểu được một phần.
Thiệu phu nhân nhìn trượng phu của mình, nở ra một nụ cười khá khó coi: “Ta là bằng hữu của nàng ấy trên đường nàng đi về nhà. Trước khi ta và ngươi thành thân, ngươi không phải cũng kinh ngạc tên của ta cũng gọi là Liền Vãn sao? Trên thực tế ta không phải tên là Liền Vãn, ta tên là Dòng Nước, mà thân thể này cũng không phải của ta. Lúc trước chúng ta trao đổi thân thể với nhau, ước định ba năm sau sẽ đổi trở lại. Là ta không muốn đổi lại cho nên mới để nàng cơ khổ nhiều năm như vậy.”
Nói đến đây Thiệu phu nhân lại chua xót mà cười cười: “Là ta trộm đi nhân sinh của nàng. Nếu đổi lại mà có thể làm nàng sống lại một lần nữa, vậy thì thỉnh người giúp chúng ta đổi thân thể lại cho nhau.”
Sau đó lại nói với Phó Yểu: “Ta nguyện ý đổi lấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây