Chung Ly chưa bao giờ tiếp xúc ai đó quá thân thiết, sau khi khoảng khắc cứng đờ lúc nãy qua đi, hắn dùng một bàn tay xách Phó Yểu từ trên người mình ra: “Tính toán tốt thật đấy.”
“Được rồi, được rồi, tất cả đều nghe ngươi. Linh lực của ngươi dù sao thì sau khi chuyển thế cũng không dùng được, ném đi thì rất đáng tiếc, hãy xem như nể tình cảm chúng ta là hàng xóm của nhau, ngươi có thể tặng cho ta được không?” Phó Yểu tiếp tục thuyết phục.
Nhìn vẻ mặt chờ mong của nàng, Chung Ly vốn định nói ‘Ngươi nằm mơ đi’, nhưng sau đó lại nghĩ nghĩ nhìn nàng hỏi: “Ngươi có biết linh lực truyền thừa phải truyền thừa như thế nào không?”
Phó Yểu lắc đầu. Nàng chỉ là một thuật sư thì hiểu biết mấy chuyện này làm gì. Nếu nàng muốn truyền cho hậu nhân thì cũng chỉ có thể là thuật này nọ thôi, linh lực thì chắc chắn không có khả năng rồi, bởi vì chính nàng còn đang thiếu đây.
Thấy Chung Ly cứ nhìn chằm chằm mình, tự nhiên trong lòng nàng dâng lên một dự cảm không ổn liền nhìn hắn hỏi: “Truyền thừa như thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây