Trong khi đế hậu hai người đang đi tản bộ, lúc này ở cách đó không xa đã truyền đến một giọng nữ nhân đang đàm luận: “Mấy văn nhân cũng chỉ có thể dựa vào ngòi bút mà lưu danh hậu thế, nhưng theo ý ta mà nói, những điều này cũng không vì thiên hạ mà cống hiến cho lắm. Viết những cái này trên bia đá thì làm sao có thể để lại công tích chân thật gì chứ. Chỉ tiếc thế nhân này phần lớn đều hướng tới cái loại thanh cao hư vô mờ mịt này, nhưng mà đối với thánh nhân là người chân chính cống hiến cho xã tắc thì lại buông lời phê phán.”
Đây là một cách nói cực kì mới mẻ, đế hậu hai người dừng bước lại nghe sau đó lại nhìn nhau cười, bọn họ tiếp tục đi về phía trước.
Mà ở một mặt khác của bia đá, Dư Thục Nhã đợi một lát thấy không có ai tới mời bản thân mình, nàng liền quay sang để Thúy Kiều đi qua đó xem như thế nào rồi.
Thúy Kiều thăm dò nhìn thoáng qua rồi nói: “Cô nương, bọn họ đi rồi.”
Đi rồi sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây