Dư Thục Nhã cũng không muốn lộ diện cho lắm, chuyện hôn sự lần này của nàng khiến nàng cảm thấy không có mặt mũi nào nhìn người khác, nên đến lúc đó đi dự tiệc khẳng định sẽ bị người khác cười nhạo cho xem.
“Năm nay làm việc gì cũng không thuận lợi.” Dư Thục Nhã oán giận nói.
Nếu mà thuận lơi thì nói không chừng nàng hiện tại đã có cơ hội tiến vào trong cung làm nương nương rồi.
Thúy Kiều nhìn chùa Hộ Quốc đang thấp thoáng phía xa xa kia mà rũ mi mắt xuống nói: “Ngài có muốn đi đến chùa Hộ Quốc thắp một nén hương không ạ?”
Dư Thục Nhã liếc mắt nhìn Thúy Kiều một cái rồi nói: “Ngươi xúi giục ta đi chùa Hộ Quốc, là vì chính ngươi muốn đi thắp hương thì có. Nghe nói cái chết của Trân Châu vẫn luôn làm ngươi ăn ngủ không an ổn, dù sao cũng là ngươi hại chết nàng, vậy nên đàng phải đi lên đó thắp một hương thỉnh Phật Tổ phù hộ cho ngươi một chút vậy. Được rồi, chúng ta đi thôi, đi chùa Hộ Quốc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây