Lúc hắn đến Lê Phùng Niên đang ở trong phòng, đối phương đã sớm thức dậy rồi.
Sau khi hai người dùng bữa sáng xong, cùng nhau đi gặp Lục An tiên sinh.
Lục An tiên sinh đầu tiên là nhìn bức thư phụ thân Lê Phùng Niên gửi cho hắn, sau đó mới nói: “Tuổi ta cũng đã cao, vốn dĩ đã hạ quyết tâm, không thu nhận đệ tử nữa. Nhưng trước kia ta nợ phụ thân ngươi một ân tình, hiện tại ta cũng bằng lòng cho ngươi một cơ hội. Chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo hạch của ta, ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử.”
Đệ tử và học trò không giống nhau. Học trò chính là người phàm là hắn chỉ điểm qua đều có thể coi là học trò, nhưng đệ tử lại là người tự mình chính thức bồi dưỡng ra.
Đối với việc này, Lê Phùng Niên cũng có chuẩn bị tâm lý, hắn nói: “Nếu không thể thông qua khảo hạch của tiên sinh ngài, vãn bối cũng không có mặt mũi lưu lại nơi này. Mời tiên sinh ra đề.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây