Ngay cả Giang Chu cũng có thể cảm nhận được từng tia dị dạng, có thể nghĩ, nếu đổi lại là người bình thường thì sẽ như thế nào.
Chỉ sợ không có mấy người có thể làm trái lời lão.
Giang Chu còn chưa nói gì, Yến Tiểu Ngũ đã ngăn ở trước mặt hắn, sắc mặt khó coi nói:
“Thất gia gia, người làm gì vậy?”
Lão giả vẫn là giọng điệu nhàn nhạt như đang đọc bản tuyên khoa, lặp lại một lần: “Tướng quân có lệnh, Ngũ công tử, Thiên Ba Hầu, chớ có chậm trễ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây