“Bạch Vân thành chủ...”
“Diệp Cô Thành...?”
Thôi Hành Chi và Kim Ngọc Long đều không nhịn được nhắc lại cái tên này.
Thôi Hành Chi càng giống như thấy được một bức tranh cô độc lăng thế, không tự chủ được lẩm bẩm nói: “Hoàng Hà xa xôi trên mây trắng, một mảnh cô thành vạn nhận sơn...”
Không chỉ có hắn, mọi người ở đây vào giờ khắc này, đều mơ hồ có loại ảo giác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây