Chu Cửu khẽ giật mình, chợt cười lạnh nói: “Trên Kim Lễ, thánh giá đứng trước mặt, ngươi nói chuyện phải cẩn thận một chút, chớ có ăn nói bậy bạ, phạm vào tội lớn khi quân, ai cũng không cứu được ngươi.”
Dứt lời, còn nhìn thoáng qua Lý Đông Dương, không chút che giấu lời nói của hắn.
Giang Chu bỗng nhiên cười nói: “Vị đại nhân này, có nhận biết hạ quan không?”
Chu Cửu phẩy tay áo không vui nói: “Trẻ nhỏ, chẳng lẽ còn tự cho mình là danh khắp thiên hạ hay sao? Bổn quan là lục khanh, quản lý quốc gia, tài sản trong thiên hạ, nào có thời gian rảnh đi nhận thức ngươi?”
Ý tứ chính là: Ngươi còn không xứng lọt vào mắt ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây