Ta Có Một Quyển Quỷ Thần Đồ Lục

Chương 276: Biến số

Chương Trước Chương Tiếp

Cái gì mà âm binh, ở trên đời này đương nhiên là huyền bí quỷ dị vô cùng.

Nói đến đây, tựa hồ cũng không tính là chuyện gì khó hiểu.

Nhưng mà sự thật là, âm thế và dương thế giống như là trong gương và ngoài gương.

Âm dương cách biệt, không liên quan tới nhau.

Cho dù Nhân Hoàng có thể sắc phong Âm Thần, nhưng cho dù là Đế Mang, cũng không thể bước vào Âm Thế.

Nhân Hoàng sắc phong Âm Thần, dựa vào chính là khí vận Nhân Đạo.

Thần Linh tu công đức, cầu nghiệp.

Trong thiên địa này, chỉ có chúa tể thiên địa mới có thể khống chế vị nghiệp.

Chủ nhân của phương thiên địa này chính là người.

Nếu không phụ thuộc vào người, cái gọi là Thần Linh cũng không khác gì những tên Tà Thần dã từ kia.

Chỉ có thể dựa vào lừa gạt những ngu phu ngu phụ kia, kiếm lấy một chút hương hỏa nguyện lực đáng thương, không được chính đạo.

Người sống không thể bước vào âm thế, âm hồn vong nhân ở âm thế, đồng dạng cũng không có khả năng bước vào dương thế.

Âm binh không phải âm hồn bình thường, không thể tồn tại ở trên dương thế.

Nếu đã xuất hiện ở Dương thế, thì có nghĩa là môn hộ của Âm thế xảy ra vấn đề.

Giang Chu nghe nói qua, Thành Hoàng các châu, chính là cánh cửa âm thế.

Việc này, quả thật có thể lớn hoặc nhỏ.

Nhưng mà đến tột cùng tình huống như thế nào, còn phải qua điều tra mới biết được.

“Ngươi nói thêm một chuyện khác đi.”

Giang Chu tạm thời bỏ qua ý nghĩ này, hỏi một vụ án khác.

Vương Trọng Quang nói: “Là như vầy, trên giang hồ mấy ngày trước không biết từ nơi nào truyền ra một câu nói cổ quái.”

“Nói cái gì... Cô sảng bi thương vì hồng ba, bạch thi trôi nổi ở Vô Nhai, ngũ long thổ khí vu thần kinh gì đó...”

“Thuộc hạ vốn cũng không để trong lòng, chỉ là nhìn thấy án Hoài Thủy Bạch Thi này, mới chợt nhớ tới, lại không biết giữa hai bên rốt cuộc có liên quan gì?”

“Cô sảng bi thương vì hồng ba, bạch thi trôi nổi ở Vô Nhai, ngũ long thổ khí vu thần kinh...”

Trong lòng Giang Chu không khỏi nhảy dựng: “Còn có cái khác không?”

Vương Trọng Quang suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: “Chỉ có những lời đồn này, đó là vụn vặt, nghe trên giang hồ đồn đại, chỉ coi như là đề tài nói chuyện, chỉ là lưu truyền rộng rãi, mới được thuộc hạ nghe nói.”

Giang Chu nghe vậy nhíu chặt lông mày.

Những vụ án này, một vụ còn quái dị hơn vụ kia.

Còn có những lời này càng thêm cổ quái.

Ngũ Long thổ khí Vu Thần Kinh...

Đến tột cùng là người nào bịa ra? Lại có mục đích gì?

...

Khi Giang Chu vùi đầu vào trong hồ sơ vụ án.

Phong Đô, Sở Vương phủ.

“Điện hạ, ngài ăn nhiều một chút đi.”

Sở Vương phi cầm mấy món ăn tinh xảo đi vào, nhìn Sở Vương ngồi ở trong bóng tối, mặt đầy lo lắng khuyên nhủ.

“Để đó đi.”

Trong bóng tối truyền ra giọng nói khàn khàn của Sở Vương: “Thuấn Hoa, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi.”

“Ài...”

“Thần thiếp cáo lui.”

Sở Vương phi nặng nề thở dài một tiếng, lo lắng rời khỏi phòng.

“Mẫu phi, phụ vương thế nào rồi?”

Bên ngoài phòng, Sở Hoài Bích lo lắng chạy ra đón.

“Không cần quá lo lắng, hoàng tổ mẫu ngươi qua đời, phụ vương ngươi có chút đau buồn mà thôi.”

Sở Vương phi quét qua lo lắng, không lộ vẻ dị sắc nói: “Mấy ngày nay ngươi an phận một chút, để cho phụ vương ngươi an tĩnh vài ngày.”

“Ai nha, mẫu phi, ta ở trong mắt ngài cứ không hiểu chuyện như vậy sao?”

Sở Hoài Bích bĩu môi, sau đó lộ vẻ ưu thương nói: “Hoàng tổ mẫu thế nào ra đi?”

“Ta nhớ năm ngoái vào cung bái kiến Hoàng tổ mẫu, khí sắc của lão nhân gia bà ta cũng khá tốt.”

Sở Vương phi lắc đầu: “Hoàng tổ mẫu ngươi tuy có thuật trú nhan, nhưng dù sao tuổi cũng đã lớn.”

Cũng không phải lớn tuổi? Cũng sắp hai trăm tuổi.

Nhưng đối với người bình thường, hai trăm tuổi là người sắp thành tiên rồi.

Nhưng đối với vị Tân hoàng hậu này mà nói, nếu như bà ta nguyện ý thoái lui hậu vị, đừng nói hai trăm tuổi, theo lẽ thường suy đoán, cho dù sống đến hai ngàn tuổi cũng chẳng có gì lạ.

Sở Vương phi nghĩ đến khả năng ẩn chứa trong đó, trong lòng sầu lo lại vọt lên.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua trong phòng, trong mắt khó nén ưu sắc.

Một lúc lâu sau mới kéo Sở Hoài Bích rời đi.

Đi trên đường, bỗng nhiên nói: “Giang Chu kia có nói với ngươi, khi nào đến vương phủ đưa thiệp không?”

“Ai da! Mẫu phi!”

Sở Hoài Bích suy sụp: “Giờ là lúc nào rồi? Ngài lại lấy chuyện này ra đùa!”

“Còn nữa, cái gì gọi là của ta? Ta căn bản chưa nói với tên kia được mấy câu!”

“Hừ, ta không có nói đùa.”

Sở Vương phi hừ một tiếng, véo mạnh nàng một cái: “Ta nói cho ngươi biết, con rể này, mẹ ngươi thật sự cho rằng nên lấy.”

“Hắn mà không tới thì lão nương đích thân phái người qua đó, cho dù nhấc cũng phải khiêng hắn tới!”

“Ta không để ý tới người!”

Sở Hoài Bích tức giận đến trợn mắt, trừng mắt nhìn mẫu thân mình một lúc lâu, mới nặng nề dậm chân, xoay người bỏ chạy.

“Ài...”

Sở Vương phi nhìn nàng rời đi, trên mặt lại hiện ra vẻ lo lắng.

...

Trong tẩm cung Sở Vương, dưới bóng tối u ám, truyền ra từng đợt tiếng cười quái dị trầm thấp.

“Ha ha ha...”

“Ngươi quả nhiên vẫn động thủ, tâm ngươi thật là ác độc...”

“Quân thượng, lúc này chính là cơ hội tốt.”

Một bóng đen vô thanh vô tức xuất hiện trước người Sở Vương, một đoàn bóng tối như bóng với hình, bao phủ cả người hắn vào trong đó, ngay cả thân hình cũng không nhìn rõ.

“Cái gọi là Trích Tiên Nhân kia, cũng coi là giúp Quân một tay.”

“Bây giờ thiên hạ náo động, bên ngoài có tứ di hổ rình mồi, bên trong có tám trăm chư hầu rục rịch.”

“Ngay cả trong những ngu dân kia cũng có không ít người, bởi vì một thanh thứ dân chi kiếm, mà không cam lòng triều đình áp bách, có nhiều người gan lớn giết quan.”

“Theo ta được biết, U Châu, Đông Châu, Tây Châu, Dương Châu của phương bắc, đều có mấy nhóm lưu dân hội tụ, dựng cờ khởi nghĩa, giết quan đoạt thành, thanh thế có chút to lớn.”

“Nghe nói trong đó có hai người đã lấy được Thiên Tử chi kiếm, được những lưu dân kia phụng mệnh Thiên Quy, tụ lên thanh thế thật lớn.”

“Vị hoàng đế này của chúng ta lại cố tình ban bố Bình Yêu Lệnh vào lúc này, không thể không nói, nếu không phải là hắn quá mức tự tin, thì tu luyện Nhật Nguyệt Đại Pháp cũng sẽ làm cho đầu óc của hắn hồ đồ rồi.”

“Ha ha ha...”

Bóng đen phát ra một trận cười.

Sở Vương ngồi ở trong bóng tối, không nói một lời.

Trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Nếu mẫu hậu đã đi, bản vương còn cố kỵ gì nữa?”

Bóng đen kia có vẻ khá vui mừng: “Điện hạ anh minh.”

Bóng đen dừng lại một lúc rồi nói: “Nhưng nếu muốn làm gì thì ở Nam châu vẫn còn biến số, tốt nhất là loại trừ trước.”

“Biến số?”

Bóng đen cười: “Ha ha, là đồng môn của vị Trích Tiên Nhân kia, cũng là con rể của điện hạ ngài, Túc Tĩnh Ti Túc Yêu Giáo Úy, Giang Chu.”

“Chỉ là một Giáo Úy Túc Yêu, cũng có thể trở thành biến số của bổn vương sao?”

“Điện hạ, người này lai lịch thần bí, không nói sau lưng hắn có một Lý Thanh Liên không biết sâu cạn, đoạn thời gian trước Sở Lưu Hương khiến Nguyên Thiên Sơn mặt mày xám xịt cũng là đồng môn của hắn.”

“Hắn cũng không phải là nhân vật đơn giản, hơn nữa còn có quan hệ mật thiết với các đệ tử danh giáo Thuần Dương cung, Ngọc Kiếm Thành.”

“Ta vừa nhận được tin tức, bây giờ ngay cả Thần Tú của Đại Phạm Tự cũng bỗng nhiên xuất hiện trong nhà hắn, hình như có ý định cư ngụ lâu dài.”

“Một mình hắn tự nhiên là không đáng lo ngại, bất quá phía sau hắn lại liên hệ với mấy đại thánh địa tiên môn đương thời, bây giờ còn nắm giữ Nhân Hoàng Kim Sắc, thật sự không thể không đề phòng.”

Lại là một trận trầm mặc.

Sở Vương mới phát ra thanh âm nói: “Một giáo úy nho nhỏ thôi, ngươi tự mình quyết định đi.”

“Vâng.”

Bóng đen quay đầu nhìn thoáng qua ngoài điện, tựa như cười khẽ một tiếng, chậm rãi biến mất.

Ngoài điện.

Một bóng dáng nhỏ nhắn co lại trong góc, hai tay che chặt miệng.

Hai mắt trợn tròn, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi không thể tin.

Qua một lúc lâu, Sở Hoài Bích tựa hồ cảm thấy hẳn là không có ai phát hiện ra mình, mới cẩn thận rời khỏi nơi này.

Rời xa tẩm cung của binh lính này, nàng mới bước nhanh chạy đi.

Mới chạy không bao xa, trước mắt bỗng nhiên có đạo đạo hắc khí lượn lờ, hội tụ thành một bóng người.

“Khanh khách khách...”

“Quận chúa nương nương, ngươi muốn đi đâu?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 36%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)