“Ha ha ha ha! Chó con ngoan!”
Tiếng cười chói tai của Lý Chân Hiển lọt vào tai Giang Chu.
Nói ra thì dài dòng, thật ra từ khi hắn bị chó cắn, đến khi “đưa” tới Kiếp Hôi, dẫn hắn trực tiếp vẽ “Tranh” ra khỏi 《 Sưu Sơn Hàng Ma Đồ 》, rồi đến khi con chó hoang kia lại lẩn vào trong đám người không thấy bóng dáng.
Cũng chỉ là Giang Chu vừa mở mắt vừa nhắm, trong chớp mắt.
Mấy người khác cũng đều nhìn ra con chó kia bất phàm, chỉ có Lý Chân Hiển lại bởi vì Giang Chu bị cắn hai cái mà cười trên nỗi đau của người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây