Khi nhìn thấy cảnh tượng hai đỉnh núi chọc trời của Vương Tình, cả người Lưu Tiểu Viễn đều ngây người, nhãn cầu như muốn rớt ra ngoài.
Dùng một chữ để miêu tả, chính là đẹp! Dùng hai chữ để miêu tả, chính là rất đẹp! Dùng ba chữ để miêu tả, chính là đẹp vô cùng!
Phong cảnh trên đỉnh núi đẹp đến nỗi Lưu Tiểu Viễn không muốn rời mắt, phong cảnh như vậy, Lưu Tiểu Viễn nguyện được chiêm ngưỡng cả đời.
“Đừng!” Vương Tình kinh hô một tiếng, bởi vì Lưu Tiểu Viễn đã dùng miệng tấn công ngọn núi, Vương Tình cuối cùng không nhịn được mà lẩm bẩm một câu.
Câu nói này của Vương Tình giống như một ngòi nổ, trong nháy mắt đốt cháy dục vọng trong lòng Lưu Tiểu Viễn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây