Lưu Tiểu Viễn lắc đầu nói: “Cái này tôi cũng không biết, có lẽ là do Châu Phàn đột nhiên bị chập mạch rồi chăng?”
Lục Tư Dao lắc đầu, cho rằng điều này không thể nào, cho dù đầu óc một người có hồ đồ đến mấy thì cũng chỉ một lúc thôi, làm sao có thể chập mạch liên tục mười phút được?
“Tiểu Viễn, trên người anh còn kẹo mút không?” Lục Tư Dao đột nhiên chuyển hướng hỏi.
Lưu Tiểu Viễn biết, Lục Tư Dao vẫn nghi ngờ mình. Cũng phải thôi, chuyện kỳ lạ như vậy xảy ra ngay bên cạnh mình, đổi lại là ai cũng muốn làm rõ.
“Không còn nữa, chỉ còn một cái cuối cùng đã cho Châu Phàn ăn rồi!” Lưu Tiểu Viễn nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây