Tư Dao cảm thấy rất kỳ lạ, mình đã bao giờ mua kẹo mút chưa? Hơn nữa, cây kẹo mút trên người Lưu Tiểu Viễn lấy ở đâu ra, quen anh lâu như vậy rồi, cũng chưa từng nghe nói anh thích ăn kẹo mút.
Thấy Lục Tư Dao nhìn mình với vẻ mặt nghi hoặc, Lưu Tiểu Viễn mỉm cười với cô.
Lục Tư Dao tuy không biết Lưu Tiểu Viễn mỉm cười với mình là vì sao, nhưng không hỏi tại sao.
Còn Châu Phàn thì hoàn toàn không để ý đến biểu cảm trên mặt Lưu Tiểu Viễn, vội vàng mở cây kẹo mút trong tay ra, sau đó ngửi một cái, nói: “Thơm quá, kẹo mút do Tư Dao mua đúng là khác, thơm quá!”
Lục Tư Dao nghe Châu Phàn nói vậy, chỉ cảm thấy nổi hết cả da gà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây