Về đến nhà, bố mẹ vẫn chưa ngủ, Lưu Tiểu Viễn vào phòng nói chuyện với bố mẹ một lúc.
Qua lời bố mẹ, Lưu Tiểu Viễn nghe ra hai ngươi rất nhớ Vương Tuyết Kỳ. Con người đều là động vật có tình cảm, đặc biệt là những người già cả.
Vương Tuyết Kỳ ở nhà mình đã mười ngày nửa tháng, bố mẹ đã sớm coi Vương Tuyết Kỳ như cháu gái của mình, Vương Tuyết Kỳ đột nhiên về nhà, bố mẹ nhất thời không thích ứng cũng là điều dễ hiểu.
“Bố, mẹ, Tuyết Kỳ dù sao cũng là con gái đồng nghiệp của con, sớm muộn gì cũng phải về nhà, hai người đừng nghĩ nhiều nữa“. Lưu Tiểu Viễn an ủi.
Mẹ tiếp lời: “Tiểu Viễn, không cần mẹ và bố con nghĩ nhiều cũng được, con nhanh chóng cưới vợ sinh con cho chúng ta bế là được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây