Lưu Tiểu Viễn nhìn Thái Khải Cương, nói: “Tôi khuyên anh nên nhanh chóng biến đi, nếu không tôi sẽ ném anh xuống con sông bên dưới, để anh thoải mái tắm rửa!”
Thái Khải Cương và Trần Chính Nghĩa không ngờ Lưu Tiểu Viễn lại dám ngang ngược như vậy khi đối mặt với hai người, cả hai đều sửng sốt, sau đó, Thái Khải Cương đưa tay phải ra định túm lấy cổ áo của Lưu Tiểu Viễn, muốn nhấc Lưu Tiểu Viễn lên.
Lưu Tiểu Viễn giơ tay tát một cái vào bàn tay bẩn thỉu của Thái Khải Cương, nói: “Đem tay anh tránh xa người tôi, tôi thấy bẩn!”
Trần Chính Nghĩa nói với Thái Khải Cương: “Sư huynh, đừng nói nhảm với thằng nhóc này nữa, cho nó biết sự lợi hại của chúng ta đi!”
Thái Khải Cương thấy Trần Chính Nghĩa có vẻ muốn ra tay, vội đưa tay ra nói: “Không cần cậu ra tay, cậu đứng sang một bên, xem tôi dạy cho thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này một bài học!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây