Cũng may tên kia phúc lớn mạng lớn, bị Bạch Hổ ném xuống như vậy mà không chết ngay, mà rơi trúng cây, bị cành cây mắc vào quần áo.
Ừm, cũng may là quần áo của hắn tốt nên mới không bị rơi xuống.
“Cứu mạng, cứu mạng...” Sau khi bị mắc vào cành cây, tên đó liền kêu cứu lớn tiếng, hy vọng có người đến cứu mạng hắn ta.
Lưu Tiểu Viễn lập tức bay xuống, cứu hắn ta xuống, dù sao Lưu Tiểu Viễn cũng không muốn lấy mạng của hắn ta, thế nên tạm thời mới cứu hắn ta như vậy.
Sau khi đứng vững trên mặt đất, toàn thân tên đó run rẩy, vì bây giờ hắn ta đã là một phế nhân, một phế nhân vô dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây