Lưu Tiểu Viễn tới phòng của Đàm Yên Nhiên, chỉ thấy Đàm Yên Nhiên nằm yên trên giường, khí tức rất yếu.
Trong phòng của Đàm Yên Nhiên có hơn mười người đứng, đều là những người cấp cao của Bích Hải Các, sau khi nhìn thấy Lưu Tiểu Viễn, mọi người không dám nói gì, vì họ biết bản lĩnh của Lưu Tiểu Viễn.
“Được rồi, mọi người tạm thời ra ngoài một chút, tôi phải chẩn đoán cho chưởng môn của các người.” Lưu Tiểu Viễn vẫy tay với những người này nói.
Một trong những trưởng lão không nhịn được hỏi: “Tại sao lại bảo chúng tôi ra ngoài? Chúng tôi ở đây anh không thể chẩn đoán sao?”
Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn trưởng lão này, nói: “Tôi bảo ra ngoài thì các người cứ ra ngoài đi, ông còn nói mấy lời vô nghĩa như thế làm gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây