Xong việc, Lưu Tiểu Viễn ôm Mộ Dung Vũ Yến không chịu rời, ôm người đẹp ngủ bao giờ cũng thoải mái hơn tự mình nằm phòng không.
“Đồ hư, mau đi đi, nếu không đi thì sáng mai bị người ta phát hiện thì phiền phức lắm.” Mộ Dung Vũ Yến nói với Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: “Không sao, người khác nhìn thấy thì nhìn thấy, dù sao em cũng là phụ nữ của anh rồi.”
Hơn nữa, là Mộ Dung Vũ Yến em làm phiền giấc ngủ của anh, bắt anh đến tìn em, bây giờ em lại định đuổi anh đi à? Đừng có mơ.
Mộ Dung Vũ Yến thấy Lưu Tiểu Viễn không chịu rời khỏi đây, cũng không nói gì nữa. Hơn nữa, cô cũng thích cảm giác này, phụ nữ thích được đàn ông ôm, hoặc ôm đàn ông ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây