Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nói: “Hệ thống, mày lợi hại nhất, chỉ thế là cũng đoán được là tao có chuyện. Hệ thống, mày xem giúp tao miếng ngọc bội trên bàn, nó thực sự có thể hấp thụ linh khí của tôi, rốt cuộc đây là miếng ngọc bội kỳ lạ gì?”
Hệ thống im lặng một lúc rồi nói: “Chàng trai, anh lấy miếng ngọc bội này ở đâu ra vậy? Mau vứt nó đi, nếu không sẽ rước họa vào thân đấy.”
Nghe hệ thống nói vậy, Lưu Tiểu Viễn biết là phiền phức rồi, xem ra miếng ngọc bội này không phải là thứ tốt, hơn nữa còn là thứ không dễ đối phó, nếu không hệ thống sẽ không để mình vứt đi.
“Hệ thống, thứ này không phải của tao, là một người bạn của tao nhặt được. Cô ấy đã nhặt được mấy ngày rồi, bây giờ vứt đi còn kịp không?” Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Hệ thống nói: “Đã qua mấy ngày rồi, còn kịp cái nỗi gì, tôi còn tưởng anh mới nhặt được thì mới bảo anh vứt đi.” Hệ thống khó chịu nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây