Dù sao thì đây cũng là nơi công cộng, Phương Kiến Dương cũng không tiện nói nhiều với Lưu Tiểu Viễn, chỉ nói vài câu rồi đi.
Sau khi Phương Kiến Dương đi, mẹ Lưu Tiểu Viễn lập tức tiến lên hỏi: “Tiểu Viễn, ông bí thư Phương này là ai vậy?”
Cũng không thể trách mẹ anh không biết, vì bây giờ ở quê chỉ dùng ti vi lắp ăng-ten để xem truyền hình vệ tinh, mà ăng-ten vệ tinh chỉ có thể thu được sóng truyền hình cấp tỉnh, không thu được đài địa phương cấp huyện, thành phố.
Vì vậy, bí thư huyện ủy, huyện trưởng là ai, đừng nói là họ biết mặt, đến ngay cả tên có khi đến hơn một nửa người cũng không biết để mà gọi.
“Dì ơi, dì không biết sao, bí thư Phương chính là bí thư huyện ủy đó!” Nhân viên nữ của cửa hàng ô tô tiến lên nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây