Đàm Uyển Nghi nói: “Tiểu Viễn, anh có thể mặc quần áo vào được không?”
Nghe giọng nói của Đàm Uyển Nghi, Lưu Tiểu Viễn mới phát hiện ra rằng mình đang để trần nửa người trên, chỉ mặc một chiếc quần đùi, chỗ đó rất rõ ràng, không trách được Đàm Uyển Nghi lại xấu hổ như vậy.
“Xin lỗi nhé, Uyển Nghi, vừa nãy vội mở cửa cho em, không để ý đến chỗ này, xin lỗi nhé!” Lưu Tiểu Viễn cười trừ, sau đó đứng dậy đi đến bên giường lấy quần áo mặc vào.
“Không sao, không sao đâu.” Đàm Uyển Nghi nhỏ giọng nói, không để ý đến việc Lưu Tiểu Viễn cứ đứng trước mặt mình như vậy, chỉ là cô hơi xấu hổ một chút.
Lưu Tiểu Viễn mặc quần áo xong, ngồi xuống trước mặt Đàm Uyển Nghi, hỏi: “Uyển Nghi, em đến tìm anh muộn thế này, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây