“Các người mau thả tôi ra, đợi đồng bọn của tôi đến, không ai trong các người chạy thoát được đâu.” Người đàn ông bị Bạch Hổ bắt được, giãy giụa một hồi vẫn không giãy ra được, bèn gầm lên.
Nghe người đàn ông lúc này còn dám uy hiếp mình, Lưu Tiểu Viễn đi đến trước mặt người đàn ông, cười hỏi: “Tôi hỏi anh, các người vây công ông lão và cô gái kia, rốt cuộc là vì cái gì?”
Người đàn ông trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, ngoảnh mặt đi, ra vẻ ta đây sẽ không nói.
Lưu Tiểu Viễn thấy vậy, cười nói: “Được lắm, rất có khí phách, Bạch Hổ, cho anh ta nếm chút mùi vị, tao nghĩ chắc mày có không ít thủ đoạn.”
Bạch Hổ nghe vậy, nói với Lưu Tiểu Viễn: “Yên tâm đi, chủ nhân, chuyện này cứ giao cho tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây