“Còn muốn ăn cơm nữa không, tôi đói lắm rồi!” Lưu Tiểu Viễn nhìn Lục Tư Dao hỏi.
Ba người đứng trước cửa quán ăn, còn đứng thêm lát nữa thì đồ ăn trong phòng riêng sẽ nguội mất!
Thấy Lưu Tiểu Viễn lộ vẻ không vui, Lục Tư Dao cũng không hỏi nữa, theo Lưu Tiểu Viễn đi vào quán ăn.
“Đàm Uyển Thu, cô không ăn à? Không ăn thì đứng ngoài đợi đi!” Lưu Tiểu Viễn nói với giọng không mấy vui vẻ.
Đàm Uyển Thu chu môi, nói: “Ăn, tôi đói lắm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây