Bóng dáng cúng bái xung quanh không có bất kỳ phản ứng gì với sự xuất hiện đột ngột của bọn họ, nhìn như không thấy, lại tiếp tục lấy dáng vẻ cuồng nhiệt và thành kính lễ bái tế đàn, thỉnh thoảng khoa tay múa chân như điên như dại, như là một loại tế múa đặc thù.
Liếc nhìn tế đàn tĩnh mịch, Tự Hàn Ung lập tức ngắn gọn nói: “Rời khỏi nơi này trước!”
Bùi Lăng gật đầu nhưng bước chân chưa bước ra, tất cả mọi thứ xung quanh đột nhiên nhòe đi như gợn nước chập chờn.
Tất nhiều bóng dáng điên cuồng lễ bái biến mất sạch sẽ như bị tẩy đi; tế đàn sừng sững sau lưng như ngọn núi cũng tan thành mây khói trong chớp mắt; những người biến mất theo là “Hi Ngao”, “Thi Thấm”, “Yểu Du“... Bọn họ như xưa nay chưa từng tới nơi đây, lại như ảo giác, trong chớp mắt tản mạn khắp nơi; kế tiếp là Tự Hàn Ung, nàng duy trì dáng vẻ ôm ấp “Yểu Nguyệt” như tháp cát đổ sụp từng khúc, trong nháy mắt cũng không còn sót lại chút gì.
Cuối cùng, toàn bộ Thái Thệ cốc, toàn bộ phương thiên địa này hôi phi yên diệt, không có vết tích gì. Bóng dáng như thủy triều tràn lan, mãnh liệt trào tới từ bốn phương tám hướng, vây quanh Bùi Lăng từng tầng, hoàn toàn bao bọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây