Cái bóng kia có hình dáng không khác gì “Tế”, lại là tóc đen như đêm, da sáng trắng hơn tuyết, mặt mày lưu chuyển như cẩm tú sơn hà, ung dung nhã tú khó mà miêu tả, khuynh thành khuynh thế.
Hư không quanh mình có phù lục sáng tắt, cấm chế vô hình dâng lên từng tầng.
“Tế” không che giấu nữa, trên dưới cả người tính cả hồn phách đều tiêu tán ra dáng vẻ già nua nặng nề, như cây già sụt xuống, ý già yếu khi sinh linh bước vào đường cùng, cung trang màu trắng nhàu kim trong sáng rực rỡ cũng nhuộm dần màu sắc ảm đạm, không còn tươi sáng; nhưng cái bóng trong giếng lại tiên cơ dạt dào, sinh ý bừng bừng phấn chấn như cỏ cây vui vẻ phồn vinh, tản ra thanh xuân cực kỳ tràn đầy mạnh mẽ, váy áo của nàng như tuyết, trong sáng tươi đẹp như cây dành dành mới nở.
“Tế” nhìn chằm chằm bản thân trong giếng, đôi mắt sáng như nước, không chớp mắt lấy một cái.
Đột nhiên, cái bóng thanh xuân trong nước giếng bắt đầu mơ hồ như là mặt giếng bị đánh vỡ, gợn sóng từng tầng đong đưa, đánh nát tất cả cảnh tượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây