Ta Chẳng Muốn Tróc Yêu

Chương 41: Thần thương thiệt kiếm

Chương Trước Chương Tiếp

Tân Nguyệt Nhi vung tay phải lên, một cỗ kiếm khí chém tới, Miêu Yêu khéo léo xoay người tránh được kiếm khí rồi nhảy lên cao.

Trong khi bay trong không trung, Miêu Yêu bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức tử vong, trong lòng không khỏi run lên, quả quyết thi triển thần thông huyết mạch chặt đứt một cái đuôi.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, tiếng phượng hót bỗng nhiên vang lên trong núi, một đầu Hỏa Phượng giương cánh mà đến, trong chốc lát liền đốt cháy khét cái đuôi mèo kia.

Miêu Yêu may mắn thoát thân sắc mặt trắng bệch, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn về phía vị trí vừa rồi, phát hiện ra đầu Hỏa Phượng kia đã tiêu tán, ở nơi xa có một thiếu niên đeo găng tay bạc đứng đó, thình lình chính là tiểu lang trung ghê tởm kial

Ngô Tuấn nắm chặt hai tay, đưa găng tay va chạm vào nhau, hô lên đối với Tân Nguyệt Nhi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: “Sững sờ cái gì, tranh thủ thời gian động thủ đi!”

Tần Nguyệt Nhi bỗng nhiên kịp phản ứng, chém một kiếm về phía Miêu Yêu, Miêu Yêu nghiêng người lóe lên, coong một tiếng, Hỏa Phượng lại đánh tới một lần nữal

Miêu Yêu không kịp né tránh, bị ngọn lửa chạm vào thân thể, oanh một tiếng, thân thể bắt đầu cháy rừng rực trong nháy mắt!

“A _—____—_Ố II

Miêu Yêu hét thảm một tiếng, trong chớp mắt bị đốt thành một cái xác chết cháy, mang theo những đốm lửa rời rạc, ngã trên mặt đất.

Ngô Tuấn thấy thế, lập tức lộ ra biểu lộ vui sướng, nói: “Tần cô nương, lại bổ mấy kiếm!”

“Được!”

Tân Nguyệt Nhi gật đầu một cái, chém một kiếm về phía chỗ cổ họng Miêu Yêu.

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, thi thể vốn dĩ cháy rụi bỗng nhiên nhảy lên, tránh đi một kiếm trí mạng này của Tần Nguyệt Nhi, phân ra ba cái bóng, phân biệt chạy về ba phương hướng khác nhaul

Nhìn ba cái bóng, Ngô Tuấn hơi sững sờ, va chạm găng tay một lần nữa kích phát lực lượng phượng huyết.

Sau khi va chạm găng tay, một đầu Hỏa Phượng bay lượn ra, trong chớp mắt liền thôn phệ một Miêu Yêu trong đó!

Cùng lúc đó, Tân Nguyệt Nhi cũng đâm ra một kiếm, kiếm khí vô cùng sắc bén xuyên thủng Miêu Yêu chạy về phía tây!

Ở trong vẻ mặt kinh ngạc của hai người, hai Miêu Yêu nhao nhao hóa thành đuôi mèo, mà Miêu Yêu chân chính, đã sớm trốn mất vô tung vô ảnh...

Ngô Tuấn cau mày ởđi tới gần, nhìn một cái đuôi Miêu Yêu bị đốt cháy khét trên mặt đất, nói: “Ba chọn hai cũng chọn không trúng, vận khí của chúng ta cũng quá kém rồi.”

Tần Nguyệt Nhi khẽ lắc đầu, nói: “Ba cái bóng vừa rồi đều là Miêu Yêu chân chính, vô luận lưu lại cái nào, ả đều sẽ không chết. Miêu Yêu này là hậu đại Thượng Cổ dị chủng, bảo lưu lại huyết mạch thần thông, rất khó bị giết chết, cho nên chúng ta mới gọi ả là Cửu Mệnh Miêu Yêu.”

“Kỳ thật cũng không cần quá để ý bị ả chạy mất, sau lần này ả nguyên khí đại thương, không có mấy chục năm công phu sẽ không có cách nào trở lại cảnh giới bây giờ, ở bên trong thời gian ngắn là sẽ không dám ra.” Ngô Tuấn nghe vậy, có chút nhẹ nhàng thở ra: “Như vậy cũng tốt, mấy chục năm sau, đoán chừng ta đã là thần y nổi tiếng thiên hạ. Đến thời điểm đó sẽ có rất nhiều cao thủ cầu ta xem bệnh, ta tùy tiện tìm một người liền có thể giết chết ả.” Tần Nguyệt Nhi dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn về phía Ngô Tuấn, một lát sau, nói với ánh mắt kiên định: “Kỳ thật ngươi không trở thành thần y cũng không cần gấp, ở trong đoạn thời gian này ta sẽ đột phá đến cảnh giới Võ Thần, đến thời điểm đó ngươi cũng không cần lo lắng ả đến trả thù.”

Nghe được lời nói chí khí của hai người, Vượng Tài trốn ở một bên trợn to tròng mắt nhìn hai người phía trước, không tự chủ được lộ ra vẻ mặt sùng bái.

Nó âm thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định phải đi theo bên cạnh bọn họ thật tốt, học tập cách bọn họ khoác lác.

Ở bên trên Bạch Vân Sơn, một đạo thân ảnh màu vàng nhạt phi nước đại nhanh như chớp, chính là Miêu Yêu vừa mới chạy trốn từ trong tay hai người Ngô Tuấn.

Lần này ả liên tục thi triển huyết mạch thần thông, nguyên khí đại thương, suýt nữa liền thật sự chết ở trên tay bọn hắn, đối với hai người Ngô Tuấn đã hận tới cực điểm.

Chẳng qua cũng may sự hy sinh của ả là đáng giá.

Nàng nhận ra Ngô Tuấn sử dụng chính là lực lượng Phượng Hoàng, mặc dù không biết rõ hắn là làm được bằng cách nào, nhưng cỗ lực lượng này là không có cách nào làm giả.

Hiện tại ả đã có thể xác định, tin tức Phượng Hoàng Niết Bàn ở Kim Hoa Huyện là thật, lần này rốt cục cũng có thể trở về bàn giao nhiệm vụ cho Yêu Hoàng đại nhân.

Đang nghĩ ngợi tìm địa phương an toàn báo cáo tin tức, bỗng nhiên có một cơn gió lớn nổi lên, cuốn về phía ả.

Miêu Yêu co rụt con ngươi lại, cơn gió lớn trong mắt kia đã hóa thành mưa thương kiếm, ập đến trong chớp mắt!

Pháp thuật Nho gia—— Thần Thương Thiệt Kiếm! Đối mặt với đòn tập kích bất ngờ, Miêu Yêu khiếp sợ một trận, lại muốn né tránh đã không kịp, đành phải cắn răng một cái, thi triển ra thần thông chết thay một lần nữa, lưu lại một cái đuôi ở tại chỗ, chân thân lướt ngang ra xa xa hơn trăm bước!

Lúc này, đội ngũ ba người hai nam một nữ chậm rãi đi tới từ trên đường nhỏ, người cầm đầu ăn mặc kiểu văn sĩ, một thân trường bào màu xanh nhạt, mặt trắng để râu, bộ dáng khoảng chừng ba mươi tuổi, trông nho nhã hiền hoà. Miêu Yêu trừng mắt cả giận nói: “Các ngươi là người phương nào, vì sao muốn đánh lén!”

Thanh niên văn sĩ ôn hòa cười một tiếng: “Chúng ta là người qua đường, trong lúc rảnh rỗi, đùa giỡn cô nương một chút. Cũng may là cô nương né tránh, nếu như cô nương bất hạnh bỏ mình, tại hạ thế nhưng sẽ khổ sở cả buổi sáng.”

Miêu Yêu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, bỗng nhiên nghĩ đến một đám người, lông mày nhăn lại nói: “Các ngươi là người Thiên Mệnh Giáo?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)