Ngô Tuấn mang người đến đây nghênh đón, dò xét một vòng ba trăm Yêu binh trước mắt, nói: “Chỉ có ngần ấy người, các ngươi có thể vận chuyển năm vạn thạch lương thực sao?”
Họa Thiên cười một tiếng, nói: “Ba trăm người là đủ, hơn nữa nếu ta mang đại quân đến đây, chỉ sợ nghênh đón ta, hẳn là binh đao của các ngươi?”
Ngô Tuấn khẽ gật đầu, tiếp đó nhìn vê phía một lão Yêu binh lưng còng, tóc trắng phơ phía sau gã, có chút đồng tình nói: “Vị lão bá này là yêu gì, trông bộ dáng đã sắp xuống mồ, còn muốn tới đây vận chuyển vật nặng, thật sự là quá chịu tội. Không bằng cho lão thống khoái mang đến bờ sông nướng đi.”
Họa Thiên bật cười, nhìn về phía Tứ ca của mình, trêu chọc nói: “Ngô đại phu ngươi có chỗ không biết, gã là con rùa thành tỉnh, trời sinh tuổi thọ lâu dài, coi như hiện tại vẫn là tráng niên” Tuyệt Thiên vì không bại lộ thân phận, cố nén lửa giận trong lòng, cười bồi nói: “Cửu hoàng tử nói không sai, tiểu nhân cũng không đảm đương nổi xưng hô lão bá, Ngô đại phu vẫn nên xưng hô ta trẻ hơn đi.”
Ngô Tuấn gật đầu một cái: “Được rồi, cháu trai!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây