Trong bâu không khí khó xử, U Lan bình tĩnh lại và dùng ánh mắt phức tạp nhìn Ngô Tuấn: “Trên người ngươi có một loại khí tức khiến cho ta cảm thấy rất quen thuộc, nhưng ta lại nghĩ không ra là cái gì.”
Ngô Tuấn nhíu mày suy tư một trận, có chút lắc đầu: “Hai chúng ta trước đó khẳng định chưa từng gặp nhau.”
Lý Xử bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, vỗ tay nói: “Thường nói tấm lòng của thầy thuốc như cha mẹ, có lẽ U Lan cô nương ngươi sau khi nhìn thấy Ngô đại phu, đột nhiên nhớ tới cha mình?”
Triệu Lam: “...”
Ngô Tuấn: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây