Nhị hoàng tử lúc này đã hàng phục Thổ Lân thú, dắt về tới trước trận thân vệ doanh, gã mấy năm này gặp được không ít sói tại Nam Cương, nói một cách kinh nghiệm: “Trực giác của sói rất linh mẫn, sợ hãi mãnh thú có dáng vóc cao lớn hơn nó, chẳng qua đối với Yến Bắc Phi mà nói chỉ sợ không thích hợp.”
Lý Xử nghĩ nghĩ, bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, hiến kế nói: “Thường nói chó đi ngàn dặm đớp cứt, sói đi ngàn dặm lo lắng cho mẫu thân, ta nghĩ sói hẳn là sợ mẫu thân nó nhất! Chỉ cần chúng ta tìm mẫu thân của Yến Bắc Phi đến, nhất định có thể khiến cho gã thúc thủ chịu trói!”
Ngô Tuấn: “...”
Sau này trở về để cho Lý Xử đi Đông Xưởng đi, Ngọa Long Phượng Sồ cũng chẳng qua như thế, Đông Xưởng cần nhân tài như vậy...
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn mờ đi, trên thảo nguyên đen như mực, hai đạo thân ảnh không ngừng lấp lóe, khiến cho người ta không kịp nhìn, chỉ có thể dựa vào những đốm hoa lửa trong bóng tối, mới có khả năng miễn cưỡng đuổi kịp tốc độ di chuyển của hai người
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây