Trong sa mạc rộng lớn vô biên, có một hàng dài đi chậm rãi, cẩn thận nhận diện, thì ra đó là đội ngũ hộ tống lương thực của Đại Hạ Một mảnh mây đen kéo theo đoàn quân, che đi cái nắng như thiêu đốt trên đầu mọi người, mặc dù cát dưới chân nóng như thiêu, nhưng ở dưới từng làn gió mát thổi qua, tướng sĩ cùng với dân phu trong quân cũng không tính quá mức gian nan Hai vị đạo nhân mặc áo bào xám vô cùng bắt mắt trong quân đội, ngôi ở trên xe lộ thiên, không ngừng phóng linh lực vào trong mây đen, thỉnh thoảng trừng mắt nhìn Ngô Tuấn cưỡi lạc đà trắng ở phía trước, trên mặt mang theo một chút vẻ bị phẫn
Từ khi tiến vào sa mạc, hai người liền phối hợp với trận pháp của Ngô Tuấn, làm ra mảnh mây đen trên đỉnh đầu này, ban ngày thì thay phiên nhau truyền linh lực để mảnh mây đen không bị tiêu tán
Ngô Tuấn nói một cách hoa mỹ đây là giúp bọn hắn tu luyện, khiến cho bọn hắn tức giận tới mức cắn răng
Đừng nói bọn hắn là Chân Nhân Đạo Môn thân phận siêu nhiên, liên xem như là hai con lừa, cũng không có làm việc nặng như thế!
Lúc này, Ngô Tuấn dường như cảm nhận được ánh mắt hai người quăng tới, quay đầu lộ ra một khuôn mặt tươi cười hiền lành: “Hai vị Chân Nhân vất vả, lại kiên trì mấy ngày, chúng ta sẽ rời khỏi sa mạc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây