“Chính là như thế.” Ngô Tuấn gật đầu mạnh một cái, tiếp theo móc ra ngân châm từ bên trong túi bách bảo, trịnh trọng nói: “Chân Quân, việc này không nên chậm trễ, hãy để tại hạ cởi bỏ nguyên rủa cho ngươi!”
Tử Tiêu Chân Quân liếc mắt nhìn ngân châm trong tay Ngô Tuấn, nói với Tuyệt Trần Tử: “Tuyệt Trân Tử, hộ pháp cho bản tọa.”
Nói xong, bên trong ánh mắt lộ ra một tia nham hiểm Tuyệt Trần Tử lập tức hiểu được tâm tư của lão, đi đến bên người Ngô Tuấn, giám thị hắn cùng với Tân Nguyệt Nhi
Chỉ cần hai người vừa có cử động khác thường, sẽ lập tức xuất thủ không chút do dự, chém giết hai người
Ngô Tuấn lộ ra một nụ cười xán lạn, đưa ngân châm trong tay ra, đi tới Tử trước người Tiêu Chân Quân, nói: “Chân Quân hãy khoanh chân ngồi xuống, ta sẽ thi châm cho ngươi, có thể sẽ có một chút đau, ngươi nhẫn nhịn một chút.” Tử Tiêu Chân Quân khoanh chân ngồi xuống, khẽ mỉm cười nói: “Một cây ngân châm thì có thể có bao nhiêu đau đớn, lúc bản tọa tu luyện, hồn phách chịu oán khí của bách quỷ xâm lấm, cũng chưa từng hô đau một tiếng... Á!I Vì sao lại đau như thế, cảm giác như hồn phách của ta sắp bị xé rách ra vậy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây