Lúc này, trong tay Ngô Tuấn chẳng biết lúc nào đã nhiều hơn một thanh dao khắc, đồng thời chộp ngay một mảnh vỡ của đá ngọc bích màu trắng, phi tốc điêu khắc
Diệu Thiện mắt nhìn pho tượng trong tay Ngô Tuấn ẩn ẩn toát ra một cỗ phật ý, thân thể chấn động, sắc mặt trở nên ngưng trọng, bên trong ánh mắt rung động còn mang theo một ta mê mang không vung đi được: “Đây là, đây là Pháp Tướng phật đà hàng ma của Pháp Tướng Tông, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng... tà ma làm sao có thể điêu khắc ra Pháp Tướng phật đài”
Cùng lúc đó, Nguyên Mẫn cùng với Kính Đài cũng lộ vẻ rung động nhìn về phía Ngô Tuấn, vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới, Ngô Tuấn lại là truyền nhân của Pháp Tướng Tông - đứng đầu ba đại thánh địal
Rất nhanh, Nguyên Mẫn liền phục hồi tỉnh thần lại, ánh mắt sáng lên đẩy hai tay ra, truyền thâu một cỗ pháp lực vào bên trong tượng Phật chưa điêu khắc xong xuôi, trên mặt lộ vẻ hưng phấn nói: “Ngươi là truyền nhân Pháp Tướng Tông sao?”
Ngô Tuấn nói: “Dĩ nhiên không phải, chẳng qua ta trời sinh thông minh, vừa học liên biết! Hôm trước ta quan sát tượng Phật tại Pháp Nghiêm Tự, đã tìm thấy khiếu môn điêu khắc của bọn hắn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây