Ta Chẳng Muốn Tróc Yêu

Chương 127: Phục thánh di bảo

Chương Trước Chương Tiếp

Tư Mã Nguyên lúc này cũng đi đến, giải thích cho hắn: “Những chữ này là các đời giáo chủ Thiên Mệnh Giáo vào thời điểm leo lên đại vị, lưu lại ở bên trong thánh miếu. Nếu ngươi có thể được tổ sư tán thành, chữ viết liên sẽ lưu ở trên vách tường, đương nhiên, nếu ngươi đã là cảnh giới Lập Mệnh, chữ viết cũng sẽ lưu lại, ngụy giáo chủ Cố Thuận Thiên tiền nhiệm, chính là sau khi đạt tới cảnh giới Lập Mệnh mới đề chữ ở trên tường.” Ngô Tuấn nhìn lại theo ánh mắt của y, lập tức thấy được bốn chữ lớn bá đạo “Thiên mệnh cao nhất” của Cố Thuận Thiên, đồng thời chiếm cứ một mảnh vách tường tương đối lớn.

Lúc này, Hồng Tụ đã mài xong mực, trên mặt bao hàm vẻ chờ mong, ánh mắt sáng rực bưng bút mực ởi tới trước mặt Ngô Tuấn.

Nhìn mấy chữ lớn trên tường kia, Ngô Tuấn nhận lấy bút Hồng Tụ đưa tới, lắc đầu nói: “Thiên mệnh cao nhất, nếu ngay cả người cũng đều không có, còn muốn cái thiên mệnh này làm gì...”

Trong khi nói chuyện, Ngô Tuấn nhấc bút lên, bắt đầu rồng bay phượng múa viết vào khoảng trống trên vách tường.

Một lát sau, trên vách tường, mấy chữ lớn xuất hiện ở trong ánh mắt của đám người Thiên Mệnh Giáo——


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)