Trinh Nguyên Đế có chút bất lực đối với đứa con trai chỉ biết đánh nhau này, nói: “Có thời điểm giết người chưa hẳn phải cần dùng đao, giống như con ngựa yêu thích Bách Chiến của ngươi, nó chết ngươi cũng không biết rõ chết như thế nào. “
Thân thể của Nhị hoàng tử run lên, mặt mũi tràn đầy không dám tin nói: “Bách Chiến của ta chết rồi?”
Trinh Nguyên Đế liếc xéo gã, nói: “Nó là chết bởi bị cảm nắng, Thái Y Lệnh cũng không cứu được. Chuyện này dừng ở đây, về sau chớ trêu chọc Ngô Tuấn cùng với Tân Nguyệt Nhị, hãy tạo mối quan hệ tốt với bọn hắn như Nguyên Mẫn.”
Nhị hoàng tử mấp máy bờ môi, tràn đây nghi hoặc nói: “Bách Chiến của ta chính là Giao Long huyết mạch, làm sao có thể chết bởi cảm nắng!”
Trinh Nguyên Đế liếc nhìn đứa con trai ngốc nghếch của mình, bất lực thở dài: “Đi thỉnh an mẫu phi của ngươi đi, nghỉ ngơi hai canh giờ, không sai biệt lắm liền đến giờ đi Hoàng Lăng...” Nhị hoàng tử cúi đầu lầm bẩm vài câu, thân thể đột nhiên run lên, nghiêm mặt ngẩng đầu nói: “Phụ hoàng, nhi thân còn có một chuyện bẩm báo.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây