Lương Thành Khải tháo mũ xuống, chỉ vào mặt mình, phẫn nộ nói: “Xin Hoàng thượng minh xét, thảo dân thật sự là bị oan uổng!”
Đàm Chí Thành: “Đúng vậy, thật là quá đáng!”
Mọi người nhìn thấy trên mặt, hốc mắt và cằm Lương Thành Khải có nhiều vết thương, một công tử tuấn tú bị đánh đến mức bầm tím, rất nhiều đại thần đều không nỡ nhìn.
Má trái sưng vù, suýt chút nữa thì thành đầu heo.
Lâm Nam Tích nhìn chỗ đó, hơi chột dạ: 【A, má là ta đánh, thật sự là quá đáng ghét, không nhịn được bổ thêm một quyền.】
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây