Lâm Nam Tích trộm nằm ngủ trên tảng đá, mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng “cẩu hoàng đế”, theo bản năng tiếp lời, sau đó không còn chút ý thức nào nữa, thậm chí còn khẽ ngáy lên một tiếng.
Cho đến khi chiếc lá sen che trên mặt bị người ta lấy đi, mí mắt bị nắng chiếu vào chói chang, nóng rực, hắn mới từ từ tỉnh giấc, mở mắt ra.
Bất ngờ đối diện với một khuôn mặt cách đó chỉ vài tấc.
Khuôn mặt đó lông mày xếch ngược, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, đôi mắt phượng sâu thẳm đen kịt.
Lâm Nam Tích sợ đến ngây người, nhất thời quên cả phản ứng, ngơ ngác nhìn Lý Thừa Tiễn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây