Lý Thừa Tiển đứng trên hành lang, cách hai bậc thang, nhìn Lý Tứ đang đứng giữa sân.
Nhìn nhau hồi lâu, Lý Thừa Tiển mới lên tiếng: “Tới đây có chuyện gì?”
Lý Tứ nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Lý Thừa Tiển, trong mắt chợt lóe nụ cười bệnh hoạn, giơ tay ném con cá về phía trước, ném thẳng đến trước mặt Lý Thừa Tiển.
“Không biết con mèo hoang nào không biết trời cao đất dày, lại dám chôn con cá ăn thừa dưới cửa sổ phòng ta, ta đến đây là muốn đòi lại công đạo.”
Lý Đại “A” một tiếng, trong đầu lóe sáng, kinh hô: “Là do con mèo hay ăn vụng kia làm!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây