Lý Thừa Tự sờ lên lớp mặt nạ da người trên mặt, trong lòng hơi an tâm.
Bao nhiêu năm không gặp, hắn cải trang thành bộ dạng này, sẽ không ai nhận ra.
Chỉ là mọi người đều nhìn về phía này, Lý Thừa Tự vẫn cảm thấy có chút khác thường, nhưng cũng chỉ có thể cứng rắn bước lên đài.
Lâm Nam Tích cũng tò mò: “Tại sao ta lại là người có duyên?”
Vị cao tăng Thiên Trúc mỉm cười nói một câu tiếng Phạn mà hắn không hiểu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây