【Bôn ba bên ngoài cả ngày rồi, người dơ hầy dính nhớp, rất khó chịu.】
Bầu không khí hiện tại quá mức tốt đẹp, Lý Thừa Tiển thật sự không muốn bỏ dở giữa chừng, bèn dỗ dành: “Hay là lát nữa rồi tắm, được không? Ta đã kêu phòng bếp chuẩn bị nước âm rồi.”
Lâm Nam Tích ngáp một cái, đôi mắt đen láy từ từ nhắm lại: “Nhưng mà ta mệt mỏi, muốn đi ngủ.”
Hừ hừ, đâu có dễ dàng như vậy.
Lý Thừa Tiển ôm lấy hắn hôn hôn, thấy mí mắt Lâm Nam Tích lúc đóng lúc mở, cơn buồn ngủ ập đến như thủy triều, không khỏi đau lòng, ôm hắn vào lòng: “Hay là công việc ở Đô Sát Viện quá vất vả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây