“Hoàng đệ!!!”
“Uống rượu ngon mà không rủ ta!”
Một bóng hình kéo theo một bóng hình khác chạy như bay vào trong.
Lý Thừa Tiển lập tức ngồi thẳng dậy, nghiến răng nghiến lợi nhìn người tới: “Hoàng tỷ, muộn như vậy rồi còn đến đây làm gì?”
Lý Vân Loan chớp chớp mắt, nhìn sắc trời một chút, sau đó sai quản gia bê thêm hai cái ghế ra, mặt dày ngồi xuống: “Muộn sao? Không muộn chút nào, vừa lúc kịp giờ cơm tối.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây